Có nhiều anh bác sĩ người miền Bắc rất nhiệt tình. Học xong là tình nguyện về các vùng miền khác nhau của tổ quốc để công tác. Tại đây, các anh cùng những người dân địa phương cũng gặp phải những chuyện dở khóc, dở cười. Chắc chắn lần sau mọi người sẽ hiểu nhau hơn!
Cảnh 1:
Khám bệnh xong bác sĩ nói với cô bệnh nhân trẻ:
- Cô cho tôi xin số điện thoại của cô để khi nào có kết quả khám sức khoẻ thì tôi sẽ gọi điện báo cô hay.
Cô gái trẻ trả lời:
- Dợ, hai ba bửa tém một bửa!
Bác sĩ lắc đầu:
- Không! Chuyện tắm rửa của cô thì tôi không cần biết. Số điện thoại của cô kia!
Cô gái trẻ trả lời:
-Dợ, hai ba bửa tém một bửa!
Bác sĩ lắc đầu mạnh hơn:
- Cô tắm mỗi ngày 2, 3 bận hay là 2, 3 tuần cô tắm một lần thì tôi không cần biết... Số điện thoại của cô kìa…
:
- Dợ! Đẻ em nó số của em lừa hai ba bửa tém một bửa nghĩa là – cô cầm bút ghi ra giấy: 237-817.
Cảnh 2:
Vài ngày sau, cũng trong phòng mạch ấy nhưng ông bác sĩ khác, hỏi nữ bệnh nhân tái khám:
- Tại seo tui kiu cho cô wài hỏng được? Số hôm wa cô cho béc sĩ Tèo đáo. Cô đổi số điện thọi rồi sao?
Cô gái:
-Dợ, em đã đủi gùi, bi giờ là năm séo bửa, không tém, không tém! (5670808)!
Cảnh 3
Bác sĩ: - Vẫn không gọi được, thế là thế nào?
Cô gái: - Dợ, tại thèng chồn em nớ kiu đổi. Bác sĩ thông cẻm, lèn nì là lèn đổi cúi gùi, lè: tém chín bửa một năm không tém (897-1508)
Bác sĩ: - ! Một năm không tắm thì cô đi ra dùm tui đi!